Mẹ quê
Mẹ quê khăn chéo lưng tôm
Nách mang tay xách lùm đùm ra xe
Túi khoai túi nếp túi cà….
Gà gáy canh một đón xe lên thành
Thăm con đại học một phen
Chân già ngại bước bon chen phố phường
Có ai ra đón mẹ mừng
Có ai ngồi học thấy lòng quặn đau.
Phan Thanh Tâm
Mẹ mất rồi
Mẹ mất rồi, sao hàng cau trước ngõ
Vẫn đong đưa trước gió hệt mọi ngày
Đâu bóng mẹ khòm lưng vói tay hái
Lá trầu xanh thắm đỏ chút nồng cay
Mẹ mất rồi sao vườn rau ngọn cỏ
Cứ xanh tươi có tay mẹ mỗi ngày
Mẹ mất rồi hàng chuối xanh còn nhỏ
Gió ru đưa cho con ngủ mê say
Mẹ mất rồi đồng lúa xanh chín đỏ
Nắng chói chan mồ hôi đổ mặt mày
Mẹ mất rồi chiếc cầu tre buồn tẻ
Chờ mẹ qua dưới bóng ngả chiều mây
Mẹ mất rồi chiếc võng đưa thầm nhớ
Tiếng à ơi, ru cháu ngủ bên tai
Mẹ mất rồi lũ chó nhà ngóng mỏ
Thim thíp nằm chờ bóng mẹ vào ra
Mẹ mất rồi đàn gà con chùi mỏ
Ríu rít đòi thóc mẹ rải tay
Mẹ mất rồi bầy con lớn còn nhỏ
Đòi mẹ hiền ôm ắp đôi tay gầy
Mẹ mất rồi lũ cháu con mắt đỏ
Gọi bà ơi, giữa giấc ngủ ban trưa
Mẹ mất rồi….
Phan Thanh Tâm