CHIỀU CẶN
.
Mặt trời ngả bệnh cuối trời
Tôi đi giữa một khoảnh đời không tôi
Mây ngừng run gió ngừng trôi
Chừng dăm con mắt mồ côi dật dờ !
Vài ba quán xá khật khờ
Leo nheo bóng khách hợt hờ ghé qua
Xác xơ con chó không nhà
gối hồn lên chiếc lá già ...bình nhiên !
.
.
PHỐ CŨ
.
Tôi trở lại chốn xưa
quán cũ chiều xác xao mưa
ly cà phê rưng rức nhỏ vào hồn !
Phố miên man trôi
vỉa hè hom hem quán xá !
người đi qua người như bóng khói
những dấu chân không lời !
Lão ăn mày nép bên mảng tường già cỗi
thăm thẳm nhìn mưa
khắc khoải hạt dày hạt thưa
gõ vào tâm tư !
Lác đác dăm nỗi buồn
ghé vào đôi mắt
tiếng thở dài như phím nhạc lạc âm !
Miên man phố trôi
ly cà phê vắt giọt
tôi nép vào tôi
nhìn đời lặng chảy !
.
.