Bất ngờ ta gặp mặt nhau
Đã nghe phiền muộn bắt đầu giăng tơ
Yêu em bỗng hóa dại khờ
Chút nhung nhớ cũng buồn lơ láo tình
Đêm nằm thức đợi bình minh
Sáng ra phố dạo một mình ngu ngơ
Gặp nhau chi quá bất ngờ
Một xao xuyến, một thờ ơ lặng thầm
Bây giờ nắng đã xa xăm
Phố dăng bão lạnh mưa dầm ngõ đêm
Hỏi trăng trăng ngủ bên thềm
Hỏi sao sao lặng nằm im cuối trời
Bất ngờ em, bất ngờ tôi
Bất ngờ nên chỉ... ừ thôi bất ngờ.
HUỲNH DUY HIẾU