Thôi thế là anh đã mãi xa
Cả ngọn gió cũng thành nỗi nhớ
Ước mong nào, dự định nào dang dở
Khép lại rồi nối tiếp người sau.
Anh trở về không phải lỗi gì đâu
Không day dứt tình người dâu bể
Đã qua rồi một thời trai trẻ
Nắng sân trường thương áo em bay.
Anh trở về chợt tỉnh chợt say
Không giấu được tiếng lòng xao xuyến
Nơi anh đến,có khi nào em đến
Ánh nhìn nào còn dấu bóng hình anh.
Anh trở về hạnh phúc có mong manh
Chiều mây phủ hay bình minh rực rỡ
Hàng phượng vĩ cây bàng lá đỏ
Anh mơ về một khoảng trời em.
Anh trở về đường phố thân quen
Kỷ niệm về em anh thường thầm nhắc
Tình yêu em, tình người, tình đất
Lắng tim anh vỗ nhịp liên hồi.
Đông Hòa những ngày giáp tết Tân Mão
Ngô Minh Hòa